Im lặng cỏ, cỏ không sao nói được
Mùa theo năm, năm theo khói bụi mù
Những nấm mộ như nói lời non nước
Những ngôi sao không hề biết cúi đầu
Im lặng cỏ, nghĩa trang chiều ngút cỏ
Xanh như lời nguyền phút cuối ra đi
Im lặng cỏ, như lời bao chiến sĩ
Chết cho quê hương, Tổ quốc… sá gì?
Im lặng cỏ, một màu xanh bất tận
Đất và trời chung một cõi xanh xanh
Em đến viếng trong trầm ngâm im lặng
Giữa hoàng hôn em nghe cỏ trở mình.