Bé ngồi tập tễnh làm thơ
Ôi khó quá! biết mấy giờ mới xong
Này đôi mắt sáng của ông
Này trắng xoá mái tóc bông của bà
Này trìu mến nụ cười ba
Này âu yếm giọng hiền hòa mẹ yêu
Làm sao... nói hết bao điều...
Bé ngồi lặng lẽ giữa chiều nắng phơi
Dù thơ chưa viết thành lời
Nhưng bao ý tứ đã khơi trong lòng
Bài thơ bé đã làm xong
Là lòng thương kính từ trong chân tình.