Sao Mai chờn vờn ngang mặt
Hàng xoan mờ hút xa xăm
Trâu quên đôi sừng lấm đất
Tưởng mình đang lên cung trăng
Cổng làng bồng bềnh mây nổi
Nào hay trời cũng gần thôi
Vừa mới bước qua ngõ duối
Đã đi lơ lửng giữa trời
Tán đa bừng ra đột ngột
Có ai? Ồ bác thợ cày
Ngồi thổi nùn rơm, rít thuốc
Sau lưng, đồng lếnh láng bay...
1974
Nguồn: Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, Nxb Văn hóa dân tộc, 1999